Phải không?
Hạnh phúc bao lần "Nó" lúng túng
Hỏi nhau hoài mà nghĩ không ra
Cho đến ngày ngày "Nó" đi học
Mất tiền sữa - đó là hạnh phúc!
Hạnh phúc là gì bao lần Tiền tự hỏi
Trăn trở hoài suy nghĩ mãi chẳng ra
Rồi một ngày giữa hàng ghế đá
Được bịch sữa - thế là hạnh phúc!
Phải chăng??
Chẳng phải yêu là sẽ hạnh phúc đâu
Chỉ như mùa thu lá vàng hơn một chút
Hương hoa sữa nồng nàn hơn một chút
Và chia xa thêm chút nhớ mong manh
Hạnh phúc phải chăng như chiếc áo ko lành
Nhưng đủ ấm để lòng thôi lạnh giá
Vết thương cũ trở trời sao đau quá
Nhờ áo che đi để chút lãng quên thôi
Hạnh phúc nhẹ nhàng như hơi thở qua môi
Ai nắm giữ được khoảng trời đầy mây sáng
Khi hoàng hôn về bờ môi yêu choạng vạng
Bóng đêm sâu giấc ngủ có vui không .
Hạnh phúc nào để cả đời ngóng trông
Không phải chỉ yêu thôi . !
Hạnh phúc tròn?
Hạnh phúc tròn tròn lăn trên đất ngang
Em đưa tay vô tình em bắt được
Một phút buồn em ném về phía trước
Để lại thấy mình trống rỗng ,cô miên
Hạnh phúc tròn tròn lăn trên dốc nghiêng
Em với tay để rồi lại nắm được
Em tinh nghịch ném xuôi con dốc ngược
Hạnh phúc tròn tròn
Lăn lăn......
Xa xa........
Đến hạnh phúc cũng không về lần thứ ba
Em ngồi đợi.........
Em nhận ra.........
Quá muộn!
Hạnh phúc bao lần "Nó" lúng túng
Hỏi nhau hoài mà nghĩ không ra
Cho đến ngày ngày "Nó" đi học
Mất tiền sữa - đó là hạnh phúc!
Hạnh phúc là gì bao lần Tiền tự hỏi
Trăn trở hoài suy nghĩ mãi chẳng ra
Rồi một ngày giữa hàng ghế đá
Được bịch sữa - thế là hạnh phúc!
Phải chăng??
Chẳng phải yêu là sẽ hạnh phúc đâu
Chỉ như mùa thu lá vàng hơn một chút
Hương hoa sữa nồng nàn hơn một chút
Và chia xa thêm chút nhớ mong manh
Hạnh phúc phải chăng như chiếc áo ko lành
Nhưng đủ ấm để lòng thôi lạnh giá
Vết thương cũ trở trời sao đau quá
Nhờ áo che đi để chút lãng quên thôi
Hạnh phúc nhẹ nhàng như hơi thở qua môi
Ai nắm giữ được khoảng trời đầy mây sáng
Khi hoàng hôn về bờ môi yêu choạng vạng
Bóng đêm sâu giấc ngủ có vui không .
Hạnh phúc nào để cả đời ngóng trông
Không phải chỉ yêu thôi . !
Hạnh phúc tròn?
Hạnh phúc tròn tròn lăn trên đất ngang
Em đưa tay vô tình em bắt được
Một phút buồn em ném về phía trước
Để lại thấy mình trống rỗng ,cô miên
Hạnh phúc tròn tròn lăn trên dốc nghiêng
Em với tay để rồi lại nắm được
Em tinh nghịch ném xuôi con dốc ngược
Hạnh phúc tròn tròn
Lăn lăn......
Xa xa........
Đến hạnh phúc cũng không về lần thứ ba
Em ngồi đợi.........
Em nhận ra.........
Quá muộn!